Ngẫm lại xem khi có cơ hội, may mắn gõ cửa nhưng bạn đã mãi không chịu mở cửa. Bởi ta vẫn tin chắc những nhận định của mình là hoàn toàn đúng. Đó là thái độ cố chấp (bảo thủ), bám chặt vào những kiến thức và kinh nghiệm tích lũy cũ kỹ để nhìn vào thực tại mới mẻ. Hãy cùng Social Trading Studio phân tích trường hợp này qua các câu chuyện.
Câu chuyện thứ 1.
Một người bị một mũi tên bắn trúng – mũi tên tẩm thuốc độc rất dày. Bạn bè và bà con huyết thống người ấy vội mời một y sĩ mổ xẻ đến chăm sóc.
Người ấy nhất định không chịu, bảo: “Tôi sẽ không rút mũi tên ra một khi tôi chưa biết rõ được ai là kẻ bắn tôi – hắn thuộc dòng dõi nào, là kẻ buôn bán hay người làm công?”.
Mọi người khuyên nên cấp bách nhổ tên ra kẻo nguy hiểm đến tính mạng. Hắn nói: “Tôi sẽ không rút tên ra khi nào tôi chưa biết được người bắn tôi tên gì, tộc tánh gì; kẻ đó cao hay thấp, da đen, da sẫm hay da màu; hắn ở làng nào, thị trấn, thành phố nào?”.
Hắn kiên quyết theo những lời khuyên tiếp : “Trừ khi tôi biết rõ cái cung mà tôi bị bắn thuộc loại cung thường hay cung nỏ, dây cung làm bằng dây leo, dây gai hay thứ cây có nhựa; mũi tên mà tôi bị bắn được kết bởi lông gì, được cuốn bởi loại gân nào; mũi tên đó là tên nhọn hay tên móc, thuộc loại tên như đầu sào, như răng bò hay như kẽm gai…; trừ khi biết rõ như thế tôi mới rút tên ra!”.
Rồi người ấy chết. Chết, nhưng người ấy vẫn không biết được gì!
Câu chuyện thứ 2
Có một người thương buôn nọ rất giàu có, nhưng vợ chết sớm và để lại cho ông một đứa con trai. Vì bận rộn việc mua bán ở phương xa, nên ông đành phải nhờ những người làm trong nhà chăm sóc con mình.
Một hôm bọn cướp ập tới đốt phá làng, khiến nhiều người mất mạng trong trận hỏa hoạn ấy. Biết con trai mình cũng kẹt trong đám cháy, vị thương buôn ấy đã ngất đi.
Sau khi hỏa táng xong, ông lấy chút xương tro của đứa con bỏ vào trong túi gấm. Đi đâu ông cũng mang theo bên người, đêm nào cũng lấy ra kể lể than khóc.
Bỗng đêm kia, bên ngoài có tiếng đứa bé xưng là con của ông. Nhưng ông lại nghĩ đó là ma hay là bọn con nít trong làng đến chọc phá, nên kiên quyết không mở cửa.
Thật ra, đứa con ông chỉ bị bọn cướp bắt về rừng, còn đứa bé bị cháy đen mà ông đã thương khóc là một đứa bé khác trong làng. Nhưng mãi mãi ông không bao giờ biết được sự thật ấy khi sự nghi ngờ và cố chấp trong ông đã đóng bít cửa trái tim và đẩy đứa con của mình ra đi trong tuyệt vọng
Câu chuyện về Trader
Và những câu chuyện trên làm tôi liên tưởng đến một khía cạnh về việc bảo toàn vốn khi tham gia thị trường tài chính, đặc biệt là thị trường chứng khoán, forex, hay tiền mã hóa.
Chuyện là mấy hôm nay thị trường có dấu hiệu rủi ro, nhưng nhiều nhà đầu tư vẫn đang căng cứng khi nắm giữ nhiều cổ phiếu, đang bị kẹt phải gồng lỗ rồi lên mạng cố tìm lý do vì sao thị trường giảm giống như người bị mũi tên độc bắn trúng kia, điều nên làm trước tiên là rút mũi tên ra để giữ mạng sống thì anh ta lại cố tìm bằng được ai bắn mình, mũi tên đó cấu tạo thế nào.
Cũng như các anh chị đầu tư kia khi tài khoản đang sụt giảm, cổ phiếu đang nắm giữ đã từ lãi chuyển sang lỗ, nhiều cổ phiếu có sự bứt phá nhưng thất bại thay vì nên bán bớt giảm tỷ trọng hoặc thực hiện nguyên tắc cắt lỗ để bảo vệ số tiền của mình thì họ cứ tìm xem, tham khảo chuyên gia nào đó … rồi hy vọng một lúc nào đó thị trường sẽ hồi lại trong khi tâm lý thì lo lắng bất an, tối cũng khó ngủ.
Hay người thương buôn nhận tín hiệu sai, không chịu suy nghĩ, không tin vào cảm nhận của mình để rồi hối hận.
Nếu thị trường đi ngược lại với dự tính của bạn ban đầu trước khi bạn giao dịch, thì tại sao bạn không nhanh chóng cắt giảm khoản lỗ đó đi cho giảm bớt áp lực tâm lý đợi khi nào nó quay trở lại xu hướng tăng thì chờ mua lại có sao đâu.

Thậm chí lỡ không may nó không hồi lại nữa thì có phải số vốn của bạn sẽ hao mòn qua từng ngày kéo theo tâm trí bạn cũng suy kiệt ảnh hưởng rất nhiều đến các khía cạnh khác trong đời sống của bạn. Đừng cố biện hộ rằng bạn đang kiên trì theo đuổi giao dịch đó, thật ra là bạn đang cố chấp đấy thôi.
Những gì chúng ta đang thấy, nghĩ chưa chắc đã đúng, mọi thứ đều chỉ mang tính tương đối, chúng ta phải nên chấp nhận cái tính tương đối đó.
Tư duy bảo thủ/cố chấp làm cho chúng ta có quan niệm chắc chắn về một điều gì đó trong khi cuộc sống luôn thay đổi hàng giờ. Dù có khi ta có niềm tin, chúng vẫn thế nhưng thực ra chúng đã không còn y nguyên như chúng ta hiểu về chúng lúc ban đầu .
Một khi bạn tin vào một điều gì đó, bạn bảo vệ nó khỏi mọi sự đe dọa. Bạn làm điều này một cách bản năng và vô thức khi phải đối mặt với những luồng thông tin không nhất quán.
Câu chuyện về niềm tin và bảo thủ
Những ý nghĩ bảo thủ/ cố chấp sẽ “đóng băng” khiến bạn chẳng muốn chủ động tìm kiếm thông tin, hiệu ứng phản tác dụng bảo vệ những quan điểm đã có sẵn của bạn khi những thông tin tìm đến với bạn, khi chúng đập vào mắt bạn.
Vì vậy, khi bám chặt vào hiểu biết của mình mà không mở lòng ra để tìm kiếm hay học hỏi thêm, tức là ta đã tự đào thải mình ra khỏi sự vận hành tự nhiên của cuộc sống. Từ đó, nảy sinh sự nghi ngờ để bảo vệ cái tôi ích kỷ của mình. Chúng ta nghi ngờ điều gì thì hầu như ta tin chắc đó là sự thật, không muốn tìm hiểu hay khám phá thêm nữa.
Thậm chí, khi được cung cấp những thông tin có cơ sở thì ta cũng không chấp nhận. Ta biến lời nhắc nhở nên cẩn thận khi đặt niềm tin thành câu thần chú bất di bất dịch để che đậy sự sợ hãi, yếu đuối và thiếu trách nhiệm với chính mình.
Bạn mang vào thị trường có 2 loại tài sản quan trọng đó là VỐN và NIỀM TIN. Đừng đánh mất nó.
Hãy kiên trì với cái ĐÚNG, đừng kiên trì với cái SAI.
Là bạn đang Kiên trì hay là đang bảo thủ?